ĐÀO HIẾU – Huyền thoại quốc kỳ

QUOC KY

Mới đây, khi trên mạng xuất hiện nhiều bài viết, hình ảnh liên quan tới việc Trung Quốc xâm lăng Việt Nam ngày 17.02.1979 và việc nhà nước Việt Nam nhượng bộ quá nhiều khi ký hiệp ước về biên giới với Trung Quốc, có một bạn trẻ thường xuyên “chat” với tôi. Anh đang học thạc sĩ kinh tế, anh nói thẳng với tôi là anh có tham vọng chính trị vì “nếu không làm chính trị thì làm sao thay đổi cái xã hội thối nát hiện nay”.
Qua nhiều lần “chat” tôi thấy anh là một thanh niên đầy tâm huyết, giỏi ngoại ngữ và có kiến thức.
Có một lần tôi hỏi:
-Nhưng sao mỗi lần em xuất hiện trên mạng thì cái “avatar” của em lúc nào cũng là “cờ đỏ sao vàng”?
-Vì đó là cờ tổ quốc. Em muốn lá quốc kỳ luôn nhắc nhở lý tưởng “vì tổ quốc” của em trong học tập và rèn luyện để đạt mục đích của mình.
*
Dạo đó, đọc báo Tuổi Trẻ thấy có đăng hình và bài về một cụ già, sáng nào cũng mở đầu một ngày bằng cách đứng nghiêm chào cờ trong phòng riêng của mình. Cụ được ca ngợi như là một người yêu nước. Và trong một số cơ quan, người ta thường dùng hình ảnh của cụ để nhắc nhở cán bộ công nhân viên đừng quên lễ chào cờ mỗi sáng thứ 2 hàng tuần (có nơi là sáng thứ 2 đầu tháng).


*
Những người có suy nghĩ như chàng sinh viên và cụ già nọ hiện nay không phải là ít, và không phải chỉ có ở Việt Nam. Tôi từng thấy trên một website ở Mỹ có bài viết ca ngợi cờ vàng ba sọc đỏ với giọng điệu rất hùng hồn và cũng gọi đó là cờ tổ quốc.
Tiếc thay, trên cõi đời này chẳng hề có lá cờ nào gọi là “quốc kỳ” cả. Đó chỉ là một từ bị “áp đặt” bởi một chế độ chính trị đang cầm quyền tại một quốc gia nào đó.
Triều Nguyễn, quốc kỳ của Việt Nam là Long Tinh Kỳ, hình chữ nhật màu vàng, viền xanh lam, ở giữa có chấm đỏ. Về sau vua Hàm Nghi dùng lá cờ này để khởi nghĩa chống Pháp nên nó bị người Pháp bỏ, thay bằng Đại Nam Kỳ: nền vàng có vẽ hai chữ Hán (cách điệu): “Đại Nam”. Dưới thời chính phủ Trần Trọng Kim thì quốc kỳ Việt Nam đổi thành: nền vàng, ở giữa có hình quẻ ly màu đỏ (quẻ ly gồm 2 vạch liền hai bên, ở giữa là một vạch đứt)
Sau đó, quốc kỳ đổi từ màu vàng sang đỏ, ở giữa mọc lên một ngôi sao. Đó là “quốc kỳ” của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, còn “quốc Kỳ” của Việt Nam Cộng Hòa thì nền vàng ba sọc đỏ.
Vậy nếu quốc kỳ là “cờ tổ quốc” sao cờ miền Nam và cờ miền Bắc khác nhau, chẳng lẽ hai miền có hai tổ quốc? Có hai ông Lạc Long Quân, hai bà Âu Cơ? Chẳng lẽ lãnh thổ Việt Nam có hai chữ S?
*
Tôi đem những bằng chứng ấy ra tranh luận với anh bạn thạc sĩ trẻ nọ nhưng anh ta vẫn chưa chịu. Hỏi vặn lại:
-Thế còn nước Pháp, nước Mỹ, hàng trăm năm nay quốc kỳ của họ có thay đổi đâu. Có nghĩa là vẫn có cái gọi là “quốc kỳ” chứ.
-Pháp, Mỹ không thay đổi nhưng Nga thay đổi, Trung Quốc thay đổi, Campuchia thay đổi, Đức thay đổi, Ý thay đổi, Tây Ban Nha thay đổi… Sở dĩ Mỹ không thay đổi “quốc kỳ” vì chế độ của họ ổn định, bền vững. Nhưng ví dụ một ngày nào đó Bin Laden chiếm nước Mỹ hay Taliban chiếm nước Pháp thì liệu cái gọi là “quốc kỳ” của hai nước này có còn như ngày nay không?
Có vẻ như anh bạn trẻ đã bị thuyết phục. Và anh đã “delete” hình “quốc kỳ” trên trang “chat” của mình.
*
“Quốc kỳ” thực ra chẳng có gì là thiêng liêng cả. Nó chẳng dính dáng gì tới tổ quốc, tới dân tộc. Nó chỉ là cái logo, cái bảng hiệu, cái “thương hiệu” của một chế độ chính trị.
Nếu chế độ đó tốt thì lá cờ của nó được dân tôn trọng, có thể bỏ ra vài phút đứng chào cũng chả sao.
Nếu chế độ đó xấu, ác thì lá cờ của nó cũng chỉ là một tấm pa-nô quảng cáo rẻ tiền mà thôi.
Tôi vẫn rất thích lá cờ của Canada. Nó rất hồn nhiên. Nó chỉ là một chiếc lá phong chín đỏ, thanh thản bay trong cơn gió se lạnh của một ngày nắng đẹp tình cờ.

Đ.H

4 comments on “ĐÀO HIẾU – Huyền thoại quốc kỳ

  1. Yêu thích chính trị là một cái nghiệp rất khó khăn để theo đuổi ,vì trời cho may mắn ta theo con đường chính đạo, trời cho sui sẻo vấp phải con đường tà đạo, cuộc đời sẽ khổ sở ví như trao duyên lầm tướng cướp !
    Sau tháng tư năm 1975 tôi đọc được bài sấm của cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm, trong câu cuối của bài sấm là những chuyện xảy ra ở Việt Nam trong lúc này:
    Nhược đãi ưng lai sư thử thương.
    Tứ phương thiên hạ thái bình phong.
    Đó là việc người Mỹ quay trở lại Việt Nam, và người Singapore thương tình giúp đỡ..
    Anh Hiếu thấy nỗi yêu nước thương nòi của mỗi người như một số phận trời cho, có phúc mới có phần,hay chỉ để tán dóc cho vui cái tâm hồn mình vì khi nói ra cho người ngoài biết ,ta khó gặp người ưa chuộng!

    • Đúng là cờ (flag) là biểu tượng của một thương hiệu, một tổ chức, hay của một chính thể hay một quốc gia (nation). Khi một lá cờ được nhân dân một nước công nhận là biểu tượng của quốc gia đó thì lá cờ đó được gọi là quốc kỳ (national flag) của quốc gia đó.
      Quốc kỳ cùa một quốc gia có thể thay đổi khi thể chế của quốc gia đó thay đổi (nếu được nhân dân của quốc gia đó chọn lựa).

      Vấn đề là không bao giờ có lá cờ gì gọi là “cờ tổ quốc” cả (tổ quốc = fatherland). Tổ quốc luôn luôn bất dịch, thuộc về tâm linh của một dân tộc bao gồm dân tộc, đất nước, làng xóm, núi rừng, văn hoá, v.v… của dân tộc đó nên không bao giờ thay đổi được.
      Đảng CSVN (ĐCSVN) áp đặt cờ đỏ sao vàng vào nước VNDCCH, rồi sau đó cho nước CHXHCNVN và gọi đó là “cồ tổ quốc”, đó là một hành động vừa lưu manh vừa dốt nát.

      Tôi được sinh ra và trưởng thành ở miền Nam Việt Nam, tôi không bao giờ nghe thấy các lãnh đạo (kể cả sách báo) cùa VNCH gọi cờ vàng ba sọc đỏ là “cờ tổ quốc” (?) cả, họ luôn gọi cờ vàng ba sọc đỏ là “quốc kỳ VNCH”. Ngày nay có một ít cá nhân (ở hải ngoại ?) có lẽ vì bực tức những người CSVN gọi cờ đỏ sao vàng là “cờ tổ quốc” nên cũng gọi cờ vàng ba sọc đỏ là “cờ tổ quốc”! Tôi sống, học tập và làm việc ở Canada tổng cộng hơn 45 năm, cá nhân tôi và cộng đồng người Việt quốc gia ở đây cũng không bao giờ gọi cờ vàng ba sọc đỏ là “cờ tổ quốc” cả.

  2. Theo tôi, nếu nói quốc kỳ chỉ là biểu tượng chính trị hay gì gì đó … thì quá đơn giản. Sự thực nó có cái “hồn” bên trong đó mà chỉ có những người nào đã từng sống (hoặc chết ?) với nó mới “cảm nhận” được, một kỷ niệm chăng ! Tôi thấy mỗi khi quốc kỳ được kéo lên là có những người bật khóc không phân biệt không gian và thời gian.
    Có tổ quốc, có quốc kỳ hay không là do lòng người tự chọn cho mình; dù phải ở đâu, cho dù quốc kỳ đó như thế nào. Thì đó đích thực là một nhà ái quốc !

  3. KỲ-Cờ:QUỐC-Nước TỔ quốc-Nguồn CỘI..CỜ thì theo THỜI….”Cờ BIẾN Cờ ĐỔI”…Công dân YÊU NƯỚC…Biết Thương Giống Nòi…Quan tâm NGHĨ TỚI…Người người ẤM NO…BIỂU TƯỢNG Hình CỜ…Ý NGHĨA trên đó..Nhìn Thấy CỜ NHỚ”Cái Thời HỒI ĐÓ…”CỜ mảnh vải nhỏ…CỜ bay trong gió…CỜ được TỰ DO…?”Trong TAY KÉO CỜ???”

Bình luận về bài viết này