TRẦN DƯƠNG – Hai tin giật gân về khoa học – công nghệ

1046234_ds_19.10-tapgiao-3inHai tin mà chúng tôi đưa dưới đây không hẳn là rất mới. Chúng đã được giới khoa học biết đến trong vài năm nay. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn đưa lại vì nghĩ rằng có rất nhiều người vẫn chưa nghe nói đến.

Hàng trăm phôi lai giữa người và động vật được tạo ra trong các phòng thí nghiệm

Trong những năm từ 2008, tại các phòng thí nghiệm ở Anh Quốc, người ta đã tạo ra và nuôi lớn hàng trăm phôi lai ghép giữa người và các loài động vật. Những phòng thí nghiệm này thuộc các trường: Cao Học Hoàng Gia Luân Đôn (King’s College London), ĐH Newcastle và ĐH Warwick.

Những phôi lai ghép này được tạo ra tất nhiên không phải bằng lai “hữu tính”. Chúng được tạo ra bằng công nghệ gène: ghép các đoạn gène di truyền của người với một đoạn gène của loài khác. Việc làm này được tiến hành bí mật, bởi trước đó gần 20 năm đã có lần việc làm tương tự đã được tiến hành để tạo ra con lai giữa người và khỉ đột, cũng tại Anh, nhưng bị bại lộ và bị chính phủ bắt phải hủy bỏ. Lần này, sự việc cũng bị tiết lộ sau khi một ủy ban khoa học cảnh báo về viễn cảnh “Hành Tinh Khỉ Dạng Người” (Planet of Apes). Tiếp tục đọc

Advertisement

Kẻ Tử Đạo Cuối Cùng – kỳ 08 – HỒNG ĐẠO NHẬP THẾ

KE TU DAODưới chân núi, có bà già họ Dương tên Tử Nghi, sống bằng nghề hái củi.

Ngày nọ mới sáng sớm đã nghe tiếng bước chân đi ngoải hiên, bèn chạy ra xem, thì thấy một con nai nhỏ đứng ngay cửa. Dương lão bà vừa định lấy khoai cho nó ăn, thì bị nó cắn vạt áo kéo vô rừng.

Con nai nhỏ dẫn Dương Tử Nghi qua một dòng suối, đến chỗ có hốc đá thì dừng lại. Bà lão nhìn thấy trong khe đá có ánh hào quang màu tím, lấy làm kinh dị bèn quỳ xuống lạy, và nhận ra giữa vùng sáng ấy là một đoá hồng màu tím nhạt, trong vắt như pha lê và sáng lấp lánh.

Dương lão bà vừa đưa hai tay về phía bông hồng thì nó đã nằm gọn trong lòng bàn tay bà rồi. Bà vui mừng ôm đoá hoa trước ngực, chạy về nhà. Trời chưa sáng hẳn nhưng ánh sáng từ đoá hồng toả rực rỡ trong túp lều tranh nhỏ bé.

Dương lão bà bèn thả hoa vào cái bát sành đựng đầy nước suối.

Bỗng nghe có tiếng cười khúc khích của một cô gái. Lão ghé mắt nhìn đoá hồng nhưng không thấy gì, bèn dùng ngón tay trỏ vạch cánh hoa ra, tức thì có một sinh vật nhỏ xíu bám lên ngón tay ấy, nhìn kỹ thì ra là một cô gái tóc dài đen mượt, mặt xinh như hoa, môi đó, mắt sáng long lanh, tuy nàng chỉ nhỏ bằng ngón tay út.

Dương Tử Nghi cả mừng bèn nâng vạt áo lên, đặt nàng nằm xuống. Bỗng nhiên cô bé vụt lớn thành một cô gái lên mười, quàng tay ôm cổ bà và nói:

-Mẹ ơi! Mẹ đặt tên cho con đi.

Tức thì trong đầu bà hiện ra một cái tên. Bà gọi:

-Dương Tử Hồng.

Cô bé lại hỏi:

-Dương tử Hồng là gì vậy mẹ?

-Dương là họ của mẹ, còn Tử Hồng là đoá hoa hồng màu tím.

Từ đó trên cõi trần gian có một giai nhân tên gọi là Hồng.” Tiếp tục đọc