Sằng là người cùng quê với tôi. Tôi biết hắn từ khi hắn khoảng 13-14. Từ đó đến nay đã bốn mươi mấy năm, cái mặt của hắn gần như không thay đổi, chỉ to thêm ra.
Đó là một cái mặt khá đen và hơi sần sùi. Nó không đen đến mức như người châu Phi, nhưng rất tối, đến mức khó nhìn rõ được các nét. Chắc là chính vì cái vẻ tối đó mà những dấu hiệu của tuổi tác không lộ ra. Đôi mắt mờ đục của Sằng hầu như luôn nhìn xuống, nên cũng khó xác định được hình dạng và màu sắc của chúng.
Về tầm vóc, Sằng cao khoảng 1m55, vai hơi gù. Lúc trẻ thì gầy, ngoài 40 thì hơi mập.
*
Mùa Đông 1993, tôi đến chơi nhà một người bạn thân tên Hoài, ở cách nhà tôi gần 40 km. Lúc tôi đang đứng nói chuyện với Hoài ở trước cổng nhà thì thấy một người đi xe máy đến gần. Khi đến nơi, người đó giảm tốc độ, nói to: “Ơ anh!” rồi dừng lại, dựng xe, quay sang chào Hoài rồi đi đến bên tôi, chạm vào tay áo tôi và nói:
“Lâu quá không gặp anh. Dạo này anh ở đâu? Nhà em kia kìa. Lúc nào anh đến chơi nhé.”
“A, Sằng à. Mua nhà ở đây từ bao giờ thế?” Tôi nói.
Sau vài câu trao đổi ngắn, Sằng dắt xe về. Tôi và Hoài cũng đi vào trong nhà. Hoài hỏi:
“Tay này quen ông à?”
“Ờ, cùng quê.” Tôi nói.
“Ông ấy về đây hành nghề y.” Hoài nói. “Ông thấy đó, xe máy dựng đầy trước nhà. Sẵn khách hàng lắm.” Tiếp tục đọc